Một ngày mùa đông của mấy năm về trước, khi mình ngồi trong lớp học về thương hiệu và có dịp nói chuyện với thầy giáo, một người mà mình rất kính trọng.
Mình hỏi thầy với giọng run run, không phải về thương hiệu mà về chuyện cá nhân:
– Động lực nào thôi thúc thầy đi học thêm bằng thạc sĩ ở tuổi 35 vậy ạ?
– Kiến thức, tôi bị hấp dẫn bởi kiến thức và nhận ra mình phải nghiên cứu nhiều hơn – Thầy đáp.
– Ôi, vậy còn gia đình, công việc và bạn bè ở Việt Nam thì sao Thầy? Quyết định ấy chắc là khó lắm.
– Giống như lật sang một trang mới của cuộc đời thôi Long, rồi mọi thứ cũng sẽ ổn.
Lúc về mình nghĩ ngợi mãi, cũng kể vợ nghe về câu chuyện của Thầy. Thế nhưng ở lúc đó, nếu gác lại công việc và rời xa gia đình để đi học thì mình chưa đủ dũng cảm và khao khát.
Ý định đó mình tạm bỏ lại đấy, mình nghĩ biết đâu có thể đó chỉ là ham muốn nhất thời thôi.

Cuối năm 2021, khi mới tham gia vào một cộng đồng tài chính (Hieutv), mình nhớ có một bài viết của Phương, bạn hỏi về việc đi du học Úc.
Phương trạc tuổi mình, cũng có công việc kinh doanh riêng ở Việt Nam. Ngày đó, bạn còn phân vân trước quyết định tiếp tục công việc ở Việt Nam hay đi du học và có khả năng định cư. Có nhiều anh chị sống ở Úc vào bình luận, tư vấn cho Phương chuyện đi học, sống ra sao ở một đất nước xa lạ.
Ý định du học mình ấp ủ từ lâu lại được nhen nhóm.
Mình nhớ bữa tối hôm đó, chỉ dám hỏi vợ (kiểu vu vơ):
– Giờ đi du học được không vợ nhỉ?
– Nếu chồng thấy cần thiết thì lên kế hoạch đi thôi, học thêm kiến thức có thêm trải nghiệm cũng tốt mà – Vợ mình đáp.
Ôi mẹ ơi, thế là kế hoạch đi du học của mình bắt đầu từ đó.
Mỗi người đứng trước một quyết định quan trọng sẽ có những khó khăn riêng, có người thì mắc chuyện tài chính, có người lo chuyện hồ sơ, với mình thì đó là chuyện gia đình.
Mình không dám đoán trước gì cả, vì tệ nhất sẽ là mình phải qua một nước khác, sống một mình xa gia đình, đặc biệt là 2 đứa con nhỏ (và đúng sau này nó diễn ra như vậy).
Lần này, mình lên kế hoạch cẩn thận hơn, cũng không kỳ vọng quá xa xôi, mình để cho “mục tiêu đi du học” lèo lái.
Mình đóng cửa công ty cuối năm 2021.
Mình gác hết công việc lại, học tiếng Anh nguyên năm 2022.
Làm hồ sơ và chờ đợi kết quả – những tháng cuối năm 2022.
Viết lại thì có dăm ba chữ, nhưng giai đoạn này là khó khăn nhất đối với mình vì rất nhiều chuyện mình không tự quyết định được, chỉ biết cố gắng nhất trong khả năng. Giai đoạn đó mình sụt mất 5kg.
Sẽ ra sao nếu mình thi tiếng Anh không đạt?
Nhà trường không nhận?
Trượt hồ sơ visa?
Trường hợp tệ nhất xảy ra mình sẽ phải lên kế hoạch lại, hy sinh nguyên luôn cả năm chuẩn bị.
Nhưng cuối cùng, may mắn thay, hôm nay mình ngồi ở Sydney trong ngày cuối năm, chia sẻ bài viết này. Nỗ lực phần nào cũng đã có chút kết quả.
Hôm rồi, chợt nhớ đến câu chuyện của Phương, mình tìm lại bài viết và email hỏi thăm vì lâu cũng không còn thấy bạn. Mấy ngày sau bạn hồi âm, thật vui khi biết rằng Phương cũng đang học tại Adelaide, một thành phố khác của Úc.
Hôm nay 30 Tết Nguyên Đán, nhưng ở Sydney thì cũng giống như bao ngày thứ 7 khác vì đa số mọi người đều ăn Tết dương lịch. Đây là cái Tết đầu tiên mình xa gia đình nên cảm giác rất lạ. Nghĩ kỹ lại thì thấy quyết định nào cũng có được có mất, vậy nên quyết định ra sao cũng đều đáng trân trọng cả, cảm giác ở nhà quây quần bên gia đình ngày 30 Tết thật đáng giá biết bao.

Nhân ngày cuối năm, xin gửi lời chúc đến anh chị em, bạn bè một năm mới An Khang – Thịnh Vượng bên gia đình và người thân!
Chúc mọi người sẽ có thêm “những chương mới thật đẹp” trong năm 2023 này!
Sydney,
January 2023.